Lam đặt chân đến thành phố khi những ánh nắng đầu tiên tinh khôi mượt mà bắt đầu len lỏi đến khắp thế gian. Lại là những âm thanh náo nhiệt quen thuộc đập vào tai, cô nghĩ đến Hùng, theo thói quen chắc giờ này anh đang cùng đám bạn thân đi tán gẫu ở một quán cà phê nào đấy. Lòng Lam chợt cảm thấy ấm áp vì ít ra giữa cái nơi xô bồ, tấp nập này vẫn có người mà cô yêu thương có thể dựa vào…
Cuộc đời Lam nếu cứ mãi được chìm đắm trong những ngày hạnh phúc bên anh thì tuyệt vời biết mấy. Đáng tiếc rằng cuộc sống vốn hay đem lại cho con người ta những điều bất ngờ chẳng thể lường trước được. Vừa bước chân về nhà chưa kịp ráo mồ hôi thì màn hình điện thoại của cô hiện lên một số điện thoại lạ hoắc. Lam bắt máy, giọng nói một người phụ nữ vang lên:
– Chào chị, chị là Lam phải không?
Lam trả lời:
– Vâng, tôi là Lam đây.
Cô ta nói tiếp:
– Tôi là Vy, tôi và anh Hùng đã có con và sắp kết hôn nên nếu có tự trọng thì chị hãy tránh xa chồng sắp cưới của tôi ra. Đừng ngu xuẩn phá hoại hạnh phúc người khác, đây xem như lời cảnh cáo tôi dành cho chị…
Vừa nói hết câu tiếng điện thoại tắt phụt, những lời nói của cô ta như gáo nước lạnh dội vào tâm trí Lam. Chính cô mới là người yêu của Hùng cơ mà, lẽ nào Hùng đã phản bội cô… Lam vội vàng gọi điện cho Hùng:
– Ngay bây giờ anh đến nhà gặp em đi! Em có chuyện cần nói với anh.
Nửa tiếng sau Hùng đã có mặt.
Lam nhìn anh, giọng nói cố tỏ ra mạnh mẽ:
– Có phải anh đã làm chuyện gì có lỗi với em phải không? Có gì anh hãy nói với em… em không chịu nổi nữa rồi…

Hùng cúi gằm mặt xuống, hai tay nắm chặt nhau đến nổi đỏ ửng cả lên, anh ngập ngừng định nói nhưng lại thôi. Nhìn vẻ mặt ấy Lam có chút chờ mong, thật sự hy vọng anh có thể nói với cô rằng anh chẳng làm điều gì có lỗi, chỉ cần anh nói Lam nhất định sẽ tin nhưng rút cuộc câu trả lời được thốt ra từ miệng anh lại trái ngược với sự mong đợi ấy:
– Thực ra thì có một chuyện này anh đang giải quyết nên thời gian qua anh đã không nói với em…
Trong một lần đi tiếp khách về, do say quá nên anh đã đi quá giới hạn với Vy. Anh thề với em là buổi tối hôm ấy anh đã quá say. Anh không hề biết gì cả, đến sáng hôm sau thì anh thấy cô ta nằm cạnh anh rồi. Vài ngày trước mẹ anh có đưa cho anh phiếu siêu âm chứng minh Vy có thai và bắt anh lấy cô ấy làm vợ nhưng anh kiên quyết không đồng ý. Anh chỉ yêu mình em, trước sau vẫn vậy, anh có lỗi với em, anh xin lỗi!
Mỗi lời nói của Hùng như xoáy sâu vào tâm trí Lam. Trái tim bé nhỏ của cô tựa hồ như có một bàn tay vô hình nào đang ghì chặt, vò nát. Lam đau đớn gào lên trong nước mắt, mỗi lời nói như thắt từng đoạn ruột:
– Đồ tồi, sao anh lại gây ra chuyện kinh khủng như vậy… Em là con đàn bà ngu ngốc nhất trên đời này nên mới tin anh, đồ dối trá, anh giết chết em đi…
Cổ họng Lam nghẹn đắng lại, nước mắt chảy giàn dụa. Hùng quay sang nhìn Lam bằng ánh mắt cầu khẩn:
– Xin em hãy tha thứ cho anh! Anh sẽ có trách nhiệm với đứa con và tất nhiên anh sẽ không lấy cô ta đâu. Anh không muốn lấy một người phụ nữ nào khác ngoài em. Chuyện xảy ra tối hôm ấy chỉ là một sự cố đáng tiếc xảy ra. Dù giận dỗi hay khinh ghét anh nhưng mong em hãy tha thứ…

Sau tất cả, người phụ nữ Hùng muốn cưới vẫn luôn là Lam. Tình yêu của anh dành cho cô vẫn vẹn nguyên chẳng có gì lay chuyển cả chỉ có điều trái tim Lam đang rỉ máu. Cô vẫn yêu anh đến tha thiết thế nhưng lí trí Lam lại đang bị giằng xé giữa bao nhiêu suy nghĩ ngổn ngang. Liệu rằng cuộc đời của anh và cô có hạnh phúc khi bỗng nhiên từ đâu ra xuất hiện thêm một người đàn bà và một đứa trẻ.
Phải, Lam căm thù Vy, kẻ đã chen chân vào mối tình hơn 5 năm của mình nhưng đứa trẻ không có tội, cái mầm sống mà cô ta đang mang trong người chính là giọt máu của anh. Cả thời tuổi thơ của cô vốn chẳng được hoàn chỉnh, đủ đầy như những đứa trẻ khác nên hơn ai hết Lam thấu hiểu cảm giác không có cha mẹ ở bên cạnh nó tủi thân và khốn khổ như thế nào. Cho dù bố mẹ có hành xử ra sao thì những đứa trẻ luôn là người khổ tâm, đáng thương nhất. Lam lặng lẽ lau nước mắt, cố né tránh ánh mắt của anh:
– Anh ơi, trước giờ anh vẫn luôn nghe lời em phải không… Em muốn anh kết hôn với Vy, cho dù em vô cùng ghét cô ta nhưng đứa trẻ là vô tội. Sự việc đã đến nước này, em không muốn cướp đi cha của một đứa trẻ. Cứ coi như chúng mình có duyên nhưng không có phận đi, có lẽ ông trời để em yêu anh đến bây giờ được thôi…
Mỗi lời nói phát ra từ miệng là mỗi nhát dao đâm sâu vào tim Hùng, chưa bao giờ anh thấy trái tim mình đau đến thế. Hùng như phát điên, gào lên:
– Em đang nói cái gì ngu xuẩn vậy hả Lam? Em nghĩ anh có thể bỏ em được sao?
Lam không thể cố gắng gồng mình lên thêm một phút giây nào nữa, cô dùng hết sức đẩy anh ra khỏi nhà, vội đóng sập lại. Sau cánh cửa ấy, Lam đang tự vò nát thứ tình yêu mà cô và anh đã gìn giữ suốt bao nhiêu năm. Từng tiếng gọi của anh như từng lát cắt nghiến xiết vào trái tim bé nhỏ đang vụn vỡ của Lam. Hóa ra trong tình yêu không phải chỉ một lòng yêu một dạ yêu đối phương là đủ, nó còn có chữ duyên và phận giữa hai người. Cao thượng trong tình yêu cũng chính là cách để trái tim mình tự rướm máu…
Tags: #Sáng tác #truyện ngắn