TRĂN TRỞ

Thành phố mình cứ chợt nắng chợt mưa
Anh đã về chưa khi mùa chim làm tổ
Phượng sân trường đang nhóm dần ngọn lửa
Đổt cháy khoảng trời nơi lời hứa đi hoang.

Nụ bằng lăng vẫn say giấc mơ màng
Hoa xoan thả xuống đường làng ngút ngàn sắc tím
Bông bưởi dịu dàng toả mùi hương ngọt lịm
Rất lâu rồi mình chẳng còn bịn rịn tiễn đưa nhau.

Em đã thôi không đuổi theo tận cùng câu hỏi như thủa bạn đầu
Thôi nguyện cầu điều không thể có
Đêm thừa cút côi ép lòng mình quên, đừng nhớ
Để hẹn thề theo cơn gió mãi cuốn đi.

Thành phố mình đêm trằn trọc nghĩ suy
Những gì đã qua phải chăng là đẹp nhất
Thứ trong tay trót thờ ơ đánh mất
Ước được ngủ vùi trong một giấc mơ thương.

Ha Nguyen

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận