Dừng một chút, xuân ơi dừng lại đã
Hương còn nồng mắt lá vẫn xanh tươi
Dạ ngất ngây hồn đắm đuối môi cười
Hạ khoan đến nắng lả lơi đừng ngỏ
Vội chi thế mùa ơi thương vò võ
Níu chút tình ve nhỏ hãy nín than
Chiều nghiêng nghiêng chưa muốn cuộc tiệc tàn
Dừng lại đã cho đời đan ước vọng
Con tim nhỏ vẫn từng hồi nhịp trống
Gọi mùa yêu khản cả giọng mất rồi
Phượng hồng à khoan hé nụ tinh khôi
Em xao xuyến lòng bồi hồi đến lạ
Xuân đã chín khơi mùa tình víu vá
Hồn mơ màng tiếc nuối thả lời say
Lỡ mùa yêu hạ sẽ trải lòng này
Nghe tiếc nuối xè cay cay sống mũi.
Minh Huệ Nguyễn
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAYTẠI ĐÂY