Đừng bao giờ so sánh với kiểm ngư
Lương dù cao nhưng vô cùng vất vả
Sáng, trưa, chiều lướt mình cùng sóng cả
Bão về rồi tàu muôn ngã ra khơi.
Trong mưa gió các anh đến khắp nơi
Phát loa lên kêu mọi người tránh bão
Giữa trùng khơi tàu lắc lư, chao đảo
Vẫn gồng mình quyết bảo vệ ngư dân.
Nơi tâm bão sóng vỗ tung bao lần
Nước lênh láng trên thân tàu ướt sũng
Bao nhiêu năm ngoài khơi xa anh cũng
Đón bão về nước mắt đẫm trong tim.
Ngoài biển khơi có lúc nổi, lúc chìm
Anh chỉ biết lặng im nghe sóng vỗ
Mấy năm nay giặc làm càn bao chỗ
Phạm chủ quyền mang tàu đổ xuống Nam.
Ngoài khơi xa bọn chúng vẫn tham lam
Tàu hải cảnh cải trang thành tàu cá
Gặp ngư dân chúng quây tròn để phá
Phun vòi rồng rồi cứ thế đâm va.
Lính kiểm ngư nào có thể bỏ qua
Khi bà con đang chìm trong uất hận
Xua tàu ra đuổi chúng về bao bận
Anh căng mình giữa chiến trận hiểm nguy.
Lương dẫu cao mong mọi người suy nghĩ
Cả năm trời các anh chỉ ngoài khơi
Dẫu gian khổ cũng chẳng than nửa lời
Luôn cố gắng để hoàn thành nhiệm vụ.
Lương dẫu cao thì bao nhiêu cho đủ
Khi vợ mình đêm đến ngủ giường không
Bao năm trời mang danh nghĩa vợ chồng
Sống tủi hờn một mình lòng quạnh vắng.
Con lớn lên trong âm thầm cay đắng
Năm tuổi rồi chẳng biết đến mặt cha
Giờ gặp đây mà như người xa lạ
Chẳng thể gần để trao chút yêu thương.