Trốn thị thành ta tìm về bản ngã,
Rục rịch buông những vỡ vụn chòng chành
Vợt mây trời, thâu gió ngàn diệu vợi,
Mê đắm nhìn rừng thẳm tiếp trời xanh.
Ruộng bậc thang, tần ngần trong sương sớm,
Xanh ngắt xanh dải lụa óng mượt mà
Suối róc rách thì thầm người lữ khách
Rộn khắp rừng nô nức tiếng chim ca.
Chợt xao xuyến nghe ngân nga câu hát
Tiếng khèn đưa réo rắt tận chân mây,
Ban trắng xóa sáng bừng muôn mộng tưởng
Phong lan rừng ngan ngát đượm muôn hương.
Sơn nữ cười gánh nắng ở trên vai,
Hai má đỏ hăm hia vương trái chín
Tóc thoảng bay gom gió ngàn mát lịm
Lưu luyến hồn da diết níu chân ai?
Hay quá bạn ơi