Thơ: Tết của lính
Em vẫn gọi tên anh như thế
Chẳng như khai sinh đặt để thông hành
Bởi trước bao la con sóng dữ xô gành
Anh là con sóng xanh biển lớn.
Tết của anh là trùng dương sóng dợn
Ngoài khơi xa, lởn vởn bão giông cuồng
Tết của anh, ngọn súng gác biên cương
Đêm lắng sóng phía Hoàng Sa thao thức.
Tết của anh, ánh đèn hoa náo nức
Là lân tinh óng ánh rực triều lên
Dải san hô làm chợ tết đất liền
Trường Sa ủ nỗi niềm riêng chan chứa.
Tết của anh lỗi hẹn thêm lần nữa
Vầng trăng gầy sẻ nửa đắp cùng đêm
Là em yêu nhung nhớ ngóng bên thềm
Là mẹ già gọi thầm tên, khắc khoải.
Giữa khơi xa, giữ đất liền một dải
Biển nối trời hát mãi khúc hùng ca
Đất liền ơi, tàu thăm hải đảo xa
Nhớ chở tết quê nhà ra với đảo.
Mùa xuân đến, biển xanh xanh màu áo
Xanh xanh trời, xanh đảo đá thân thương
Xanh tình anh, đồng vọng tiếng biên cương
Giữ quê hương tết thanh bình xuân mới.