Thơ: Tâm tình lính cụ Hồ

Đẹp làm sao người lính Cụ Hồ!

Bao năm lăn lộn nơi thao trường trận mạc

Chẳng nề hà mưa bom bão táp

Đạn lạc bom rơi – cái chết cận kề.

 

Vượt lên trên tất cả là tình yêu Tổ Quốc

Là nghĩa vụ thiêng liêng, Mẹ đất nước gọi tên,

Là lời thề tuyên thệ thiêng liêng

Bóng mẹ già, vợ trẻ, con thơ trông ngóng…

 

Những năm tháng gian lao ấm tình đồng chí,

Sứt chỉ, sờn vai, áo vải bạc màu

Nhìn nhau lấm lem vẫn cười giòn nắng,

Đôi mẩu lương khô, vài cọng rau rừng

Chia nhau tấm chăn, nhường nhau manh áo vá

Tình người sáng tỏ từ gian lao.

 

Võng Trường Sơn ngân nga tiếng hát

Hòa tiếng suối reo, rộn tiếng chim ca

Kể chuyện nhau nghe về quê nhà yêu dấu

Hẹn nhau ngày giải phóng sum vầy…

 

Ngày chiến thắng miệng cười vui náo nức,

Cả nước hân hoan chiến thắng oai hùng

Giữ lời hứa họ cùng nhau gặp mặt,

Hội ngộ nhau tay bắt mặt mừng

Người lính xưa nay tóc bạc hoa râm

Người để lại một phần thân thể

Người đau thương bởi vết tích chiến tranh

Người mờ mắt, run chân, sức yếu

Người hy sinh để đất nước hòa bình.

Nắm chặt tay, mắt thì nhòa lệ

“ Đồng đội ơi, tôi mãi mãi không quên…”

 

Chiến công oai hùng rạng danh còn mãi

Vang khắp nơi nơi, hào khí mặt trời

Thắm tình quân dân, ấm tình đồng chí

Rực rỡ, vẻ vang hát khúc khải hoàn.

 

Hơn hết thảy họ là người đẹp nhất!

Dành cả tuổi xuân cho nước Việt ta,

Mang sức trẻ hy sinh vì Tổ quốc

Rạng ngời non sông – Người lính cụ Hồ.

Kim Thiên Di

XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY

XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC TẠI ĐÂY

 

Tags: #sống giá trị #thơ hay sống giá trị #thơ người lính cụ Hồ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *