Lũ về rồi mẹ chẳng thấy con đâu
Nước ngập sâu mênh mông như biển lớn
Mưa kéo về bỗng trút giận từng cơn
Sáng thức giấc mây còn vờn trong gió.
Bao lâu rồi mẹ vẫn ngồi ở đó
Bên cánh đồng chẳng có người hỏi thăm
Dưới trời mưa dẫu buốt giá lạnh căm
Mẹ vẫn chờ nơi con nằm yên nghỉ.
Thắp nén nhang mẹ dâng lên linh vị
Có hình con đã cũ kĩ phai nhàu
Mùa lũ về nước lại đỏ một màu
Cho mắt mẹ đục ngầu trong thương nhớ.
XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁCTẠI ĐÂY
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCSONGGIATRI