Thơ: Một chiều mưa

Chúng mình trong cơn mưa
Nhìn xa qua ô cửa
Anh vừa đàn vừa hát
Em khẽ tựa bên vai.

Cây ghita nâu đen
Trong phòng chẳng sáng đèn
Chỉ có đôi câu hát
Lạc rải rác không gian…

Cả một buổi chiều mưa
Mình ngồi bên nhau thế
Hai mái đầu đung đưa
Say sưa bản nhạc tình!

Rồi anh khẽ thầm thì
Bên tai em thật nhỏ
Anh chẳng còn tiếc chi
Cho những ngày đã có.

Ba mươi năm giữa đời
Mình chèo lái nuôi con
Em chằm nón kiếm lời
Anh đi ghe đón cá!

Vất vả em chẳng kể
Mệt nhọc anh chẳng than
Cũng có lúc rảnh rang
Cũng có ngày hờn giận…

Nhưng rồi vẫn đi mãi
Cho đến tận bây giờ
Khi con cái trưởng thành
Và đã nên hạnh phúc!

Chỉ còn anh với em
Trong căn nhà liêu xiêu
Bên những tách trà chiều
Nghe riêu riêu hương gió…

Em vỗ nhẹ vai anh
Để em đi đánh bột
Làm vài đĩa bánh ngon
Anh em mình thưởng thức!

Anh nắm chặt tay em
Cây ghitar tụt mất
Giữa không gian lặng thinh
Em khẽ hát một mình …

Chẳng còn ai song tấu
Chẳng còn ai hòa ca
Biết tìm lại nơi đâu?
Tiếng đàn nay đã dứt…

Ỷ Loan

XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY

XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC TẠI ĐÂY

 

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận