Em thả mưa vào tháng Chín phải không.
Anh mang ngày đi mà lòng nhiều bận rộn.
Tan ca sớm, nụ cười còn trên miệng…
Để đó, chờ em… Em không đến hẹn hò.
Em thả mưa vào tháng Chín âu lo
Thành phố của anh từ nay là đứa trẻ.
Mỗi hôm một mình khóc nhè đòi hơi ấm
Đòi bàn tay tìm nắm thật nhiều lần.
Em thả mưa vào tháng Chín bâng khuâng
Đôi chân em đi, riêng tư anh gãy nhịp.
Thèm một chút bình yên chưa rõ mặt
Rồi tự biến mình thành một kẻ chênh vênh.
Em thả mưa vào tháng Chín nhiều thêm
Để anh phải chạy tìm người tâm sự.
XEM THÊM CÁCBÀI THƠKHÁC
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCSONGGIATRI