Thơ: Lấy gương soi lại chính mình

Lấy gương soi lại chính mình
Vẫn là ta đấy? Mà hình như không

Mắt kìa, hằn những bão giông
Lại rưng rưng xót phận sông lở bồi
Nét thơ ngây, đã dần trôi
Nụ cười non trẻ xa rồi còn đâu.

Tính toan, sợ những nông sâu
Lòng người khó đoán biết đâu mà lần
Yêu, còn pha chút phân vân
Thật tâm – sợ đổi muôn phần đắng cay.

Soi gương ngẫm suốt đêm ngày
Giật mình tự hỏi: Ta? Hay kẻ nào?

 Hoa Anh Túc

Tags: #hoa anh túc #Lấy gương soi lại chính mình #Sáng tác #Thơ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *