Thoáng cảnh xa xăm màu khói nhạt
Ngả người hôn nhẹ nếp nhà tranh
Vương lên khói trúc làn mây bạc
Giăng mẻ mùi hương ngập đất trời…
Kìa cô thiếu nữ đang nhen nhúm!
Bếp lửa chiều hôm rực góc nhà
Có hay câu chuyện màu hương khói?
Phả lòng theo gió kết tình duyên!
Để xác thân mình ôm vạn vật
Hoàng hôn chạng vạng nấp bên đồi
Mờ mờ ảo ảo cay tròng mắt
Cứ ngỡ cung thiên lạc giữa trần
Xuống ở nhân gian làm lữ khách
Hợp tan biến mất chẳng ai ngờ …
Tặng kẻ có tình say với khói
Chút tương ngộ với người hữu duyên!
XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁCTẠI ĐÂY
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCSONGGIATRI