Ơicác anh, người chiến sĩ đã hi sinh
Dòng máu đỏ nhuộm tình quê thắm đỏ
Đất nước gian lao vượt hiểm nguy gian khó
Giữa vằng vặc sao trời sáng tỏ một tình yêu.
Đất nước mình hôm nay, tươi đẹp biết bao nhiêu
Những con phố rộng dài, chiều tan tầm ồn ã
Khu công nghiệp xanh sừng sững giữa chiều quê nắng ngả
Phố biển quê em vào hạ, phượng cháy đỏ rợp trời.
Bến tàu xưa mẹ tiễn anh ra khơi
Cửa biển Đồ Sơn, Bến Nghiêng lời từ biệt
Đất nước hòa bình nỗi chờ mong tha thiết
Tô đẹp trang đời anh viết tiếp sử xanh.
Em sinh ra, mùa hoa trái ngọt lành
Đâu có biết đạn bom với chiếu manh, áo vải
Rực lửa Trường Sơn chỉ nghe lời cha ông nhắc lại
Đường 9 Nam Lào còn tê tái một niềm đau.
Đất nước mình, nay đẹp lắm muôn màu
Tiếng trẻ thơ đọc bài, người yêu nhau trong công viên lá đổ
Mẹ chúng mình vẫn tảo tần mỗi độ
Hạnh phúc diệu kì đến từng góc phố, đồng quê.
Em mãi hát về anh, những tráng khúc say mê
Hồn sông núi linh thiêng, một lời thề son sắt
Tổ quốc ghi công, nắm xương tàn góp nhặt
Đất mẹ anh về trong khóe mắt rưng rưng…
Khúc khải hoàn ca năm tháng mãi reo mừng
Anh đã hóa thân trong từng nhành hoa ngọn cỏ
Anh đã hóa thân vào con sông quê hương em đó
Thế nên ngàn đời, non nước gọi tên anh!
XEM THÊM CÁCBÀI THƠKHÁC
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCSỐNG GIÁ TRỊ