Con gái của mẹ! Bây giờ đã lớn khôn
Hãy tự bước đi trên con đường phía trước,
Hạnh phúc của con cũng là điều mẹ ước
Dẫu có mỏi mệt, chớ chán chường nghe không?
Nhớ ngày nào mẹ vẫn gọi : “bé con”
Ríu rít, lon ton chạy theo đòi mẹ cõng
Cuộc đời biết bao tủi hờn và khó nhọc
Nghe tiếng con cười, phút chốc đều tan đi
Thời gian trôi qua phải lớn rồi, con nhỉ?
Tuổi thơ ngây dại trốn kĩ vào giấc mơ
Bé con của mẹ trưởng thành kể từ giờ
Hãy cứ vững vàng, chớ sợ gì đắng cay!
Bất cứ khi nào con cần cái nắm tay
Dìu dắt con đi qua chông chênh ngày tháng
Hay giữa mông lung, con gái mẹ chợt nản
Hãy nhớ một điều, mẹ vẫn hằng bên con!
XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCTẠI ĐÂY