Thơ: Gửi anh người chiến sĩ phòng cháy

Biết bao giờ, dân quê tôi hết khổ

Khi lũ về, khi nắng rát bỏng da

Có ai về Hà Tĩnh quê ta

Nơi khí hậu chẳng chan hòa -ai cũng biết

Từng bụi cỏ héo khô, trong mùa hè khắc nghiệt.

 

Gió Lào thổi, mắt cay nồng, mặn chát

Và ngoài kia cát biển trắng tung bay.

Đón tin dữ, nơi quê mình hôm nay

Rừng rộng lớn, đã bao ngày bừng cháy.

Lửa đỏ rực, khiến tất cả cuồng quay

Từng chiến sĩ, đang ngày đêm vật lộn

Cứu được không? Hay nó sẽ lụy tàn!

 

Thấy các anh gian khổ, chẳng đầu hàng

Vượt núi, trèo non cõng trên mình, ống vòi rồng cuồn cuộn

Đói nheo mày, vẫn gắng sức đưa dòng nước về nguồn. 

Đỉnh núi cao, các anh luồn vào trong trận chiến

Giành vinh quang, thắng giặc lửa cuồng điên

Xếp hàng dài tay liền tay tiếp bước

Bữa ăn qua ngày, chỉ bánh mì với nước, thay cơm.

 

Các anh về để lại ngàn tiếng thơm

Cho cái nghề, ngàn đời nay vất vả

Dù cuộc sống đẩy xô, bao hối hả

Anh chọn cho mình, việc gánh cả giang sơn.

 

Gửi các anh chiến sĩ phòng cháy tại Hà Tĩnh những ngày giặc lửa cuồng điên. Chúc các anh sức khỏe, luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ!

Quang Vũ

XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY

XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC TẠI ĐÂY

 

Tags: #Sáng tác #sống giá trị #Thơ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *