Thuở bé thơ cùng bà đi bán dạo
Gánh hàng rong cho buổi chợ phiên chiều
Có những ngày bận học ở trường thôn
Tôi tới lớp còn bà ngoài cổng đợi
Qua khe cửa tôi thấy bà ngồi đó
Vắt dép ngang, bệt xuống cỏ ven đường
Cứ cười mời những cô bác gần xa
Dăm món đồ đựng đầy đôi thúng nhỏ
Kiếm đồng lời thêm muỗng mắm, ngô khoai…
Tôi trong lớp hướng mắt dõi theo nhìn
Lòng chực chờ trống điểm giờ ra chơi
Chạy đến kia phụ với bà mời gọi
Chùm thun ná lấy giá một đồng chẵn
Mẻ đường con chỉ ước cỡ năm hào
Bà mải mê cười cùng bọn trẻ nhỏ
Rồi giục tôi vào trong lớp cho mau
Kẻo thầy mắng vì lơ là việc học!
Trống báo hiệu buổi học vừa kết thúc
Cũng là lúc hai bà cháu bước đi
Đến chợ chiều khi trời còn đương sáng
Và bà con vẫn rảo bước tìm hàng
Chút cá khô mua được ngoài chợ huyện
Chai dầu gió chẳng biết tự thuở nào
Ít lon tiêu từ cô hai gửi tặng
Mấy món đồ nhỏ bé bà chắt chiu…
Đem phụ bán mong lời được đồng lẻ.
Bà tôi tiếc từng đồng, từng cắc nhỏ
Nhưng chẳng khi nào chịu tiếc với tôi
Anh kẹo kéo mỗi lần qua mời gọi
Bà dúi tiền bảo mua thử về xơi
Bà ơi bà! Suốt một thời thơ ấu
Đã bảo lần cháu thử những món quen!
Bà chẳng biết lí do gì để bảo
Nên thử mãi mà chẳng có khi dừng…
Thoáng trưởng thành rồi học cách đi xa
Những chiều mát đạp xe qua chợ lạ
Thấy gánh rong lật đật dọn nhanh hàng
Bác bảo vệ vì mỹ quan làng xá
Nên thôi đành đuổi vội mấy người dân
Chợt nhớ lại mà thương bà thuở đó
Đôi gánh cong cong dọc khắp nẻo đường
Lúc trời nắng bà nhường tôi chỗ mát
Khi trời giông bà che chắn cho tôi
Tay dắt cháu, tay kia giữ gánh hàng
Thong dong bước, mặc đường xa, đường khó!
XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁCTẠI ĐÂY
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC SONGGIATRI