Thơ: Cảm thu

Sớm thức dậy nhìn trời xanh cảm thán
Ngước lên cao trông những đám mây ngàn
Ánh nắng vàng với vạn vật mơn man
Và êm dịu, nhẹ nhàng không gay gắt.

Mùa thu đến tự khi nào không biết?
Có phải thu đến lúc cúc vàng bông
Lúc nắng kia thắp sáng đất trời không
Hay từ lúc tiếng chim muông rộn rã?

Trên đồng ruộng lúa chín vàng óng ả
Hương nồng nàn theo gió thoảng từng cơn.
Và thoáng qua thấy cánh bướm chập chờn
Bay chậm rãi trong làn mưa lá rụng.

Thu đẹp lắm! Thu là mùa mơ mộng
Mùa ái tình, mùa nghệ thuật, văn chương
Mùa thiên nhiên bỗng quyến rũ lạ thường
Mùa trăng sáng rạng ngời trên thượng giới.

Thu vừa tới, sông thay ngàn áo mới
Trời thêm trong và lững thững mây trôi
Trong lòng ta bỗng cảm thấy bồi hồi
Nhưng thấy lạ: “Ta bồi hồi chi rứa?”

Thu vừa tới, trăng nhòm vào ngõ cửa
Giữa trời đêm sáng vằng vặc như gương
Dế trong vườn tấu khúc nhạc du dương
Gió khẽ thổi rì rào trong tán lá.

Thu vừa tới, tiếng ai cười tươi quá!
Tết trông trăng, chị Hằng xuống nhân gian
Trên con đường trông ngóng hội múa lân
Cùng tiếng trống, tiếng kèn vang dồn dập.

Thu báo hiệu ngày tựu trường hồi hộp
Ngày học sinh tới lớp gặp thầy cô
Gặp bạn bè qua cánh cổng ước mơ
Gặp tri thức sau hè dài dưỡng sức.

Ta phải thốt rằng mùa thu đẹp thực
Nhưng cũng buồn và tê tái, đau thương
Cả thế gian, đắm trong những làn sương
Trong buồn bã của sắc vàng, lá rụng.

Raishutoko Daizaki 

XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY

XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC SONGGIATRI

Tags: #thơ quê hương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *