Dát vàng nắng toả chiều nay
Đường in nghiêng bóng vai gày mỏng manh.
Đơn sơ ghế nhựa, xô xanh
Nào chõ, nào hành – một gánh hàng xôi.
Dáng ai như dáng mẹ tôi
Nón manh đầu đội, chân đôi dép mòn
Áo nâu điểm chiếc khăn son
Chân đi muôn nẻo, thương con một đời.