Thoáng mây đen loang lỗ khắp vòm trời
Gió giật mạnh thét gào nơi xóm nhỏ
Mưa rả rích rồi kéo về nặng hạt
Lần mò
Theo bước chân mẹ
Trở về từ xa tít
Sau một ngày vất vả nơi đồng khô
Đôi gánh trên vai
Hai thúng đầy những rạ
Cho con bò cái buộc ở phía sau hè.
Chị em tôi trong nhà
Đứng ngóng trông…
Anh hai vội chạy ào ra ngoài ngõ
Mặc mưa giông
Mặc gió lớn
Gánh phụ hai thúng rạ to kềnh
Hai mẹ con hấp tấp chạy trong mưa
Để chốn nhanh
Giọt nước của đất trời!
Anh hai tôi
Gánh rạ vội
Chạy lại chỗ sau hè
Mẹ vào nhà
Quần áo ướt chèm nhem
Mấy đưa con xúm lại
-Mẹ ơi thay đồ nhanh
Đề phòng cảm lạnh!
Mẹ cười trừ
Rồi lật đật đi thay…
Ngoài đường kia
Mưa không ngừng xối xả
Gió muốn chứng minh
Sức mạnh của chính mình
Nên liên tục
Cho cây chao ngã
Không còn ai xách giỏ
Đi buổi chợ phiên chiều
Không có xe kéo, xe lôi
Hàng quán
Đóng sập cửa cả rồi
Thoáng bác Tư Mân phía bên kia đường
Bất chấp mưa rơi
Trời gió lớn
Leo vội lên mái nhà
Chằng
Bao cát thiệt to
Anh Nhân con bác
Đứng dưới
Níu mái nhà qua những cây cọc lớn
Bão về…
Đã về trên xóm nhỏ
Thật rồi.
Mẹ mặc bộ đồ hơi khô khô
Rồi lật đật
Chạy ra khỏi buồng
– Thằng hai đâu rồi?
– Ảnh ở chỗ kia kìa mẹ
Thoáng những cánh tay bé nhỏ
Chỉ anh mình
Của đàn em thơ
Những đứa trẻ
Không hay bão đã về
Không biết bão ra sao
Là màu sắc gì
Hay cảm xúc
Thế nào…
Anh hai ngồi nơi chái bếp
Mặc cái áo khô
Cái quần còn ẩm
Bởi
Trưa nay trời chẳng có nắng to
Để phơi kịp bộ đồ
Cho thơm tho.
Thoáng thấy anh tôi
Lui cui ngồi ở đó
Thổi lửa
Nấu nồi khoai
Mẹ đi chợ mua được
Cách đây vài bữa…
Mẹ tôi nhìn
Im lặng …
Chẳng nói thêm lời chi
Mắt hướng xa xăm
Ra đầu ngõ…
Nơi những hạt nước to
Được vẽ thành hình
Và trở nên mạnh mẽ!
Mẹ chấp tay đặt nơi ngực mình
Rồi cúi đầu về phía xa kia
Nơi hạt mưa
Vẫn không ngừng chinh chiến
Với không trung
Rộng lớn vô cùng
Vội hết lời
Khấn vái:
– Mong bão qua nhanh
Để người dân bớt khổ!
Chị em tôi
Đứng đó lặng thinh
Cũng nhìn ra giống mẹ
Có đứa khẽ thì thầm:
– Ước cho lời của mẹ
Được thật sự trở thành …
XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCTẠI ĐÂY