Thơ: Bão giông

Trời buồn, ngấn lệ tuôn rơi.
Vi vu gió thổi mây trôi về ngàn.
Nước sông cuộn sóng dâng tràn
Xoay thuyền bẻ lái mắc ngang giữa dòng
Bao đời, bao kiếp, sang sông.

Bấy nhiêu hiểm họa chập trùng vây quanh
Sinh ra tóc hãy màu xanh
Trải qua bão lửa đổi màu trắng tinh
Dòng đời như kiếp phù sinh
Lênh đênh thác lũ cuối cùng còn chi?

Nguyễn Đình Hiến

XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY

XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC TẠI ĐÂY

Tags: #sống giá trị #thơ môi trường #thơ thiên nhiên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *