Thơ: Bắc Giang đất mẹ yêu thương

Anh vẫn đùa em

quê em hình củ lạc.

Thân thương em gọi hai tiếng Bắc Giang.

Tháng Giêng, hai

em hát khúc hội làng.

Yêu biết mấy điệu dân ca quan họ.

Anh có ở nơi đâu

nơi sông Hồng, sông Lam, sông Vàm Cỏ

cũng nghe điệu hát quê em

điệu hát sông Cầu.

 

Bắc Giang ơi!

Nơi quê mẹ dãi dầu

giọt nước mắt trộn mồ hôi thấm đất

cho cây tốt tươi, cho người bất khuất

đất vẫn vun trồng nguyên khí quốc gia.

 

Chiến thắng Xương Giang mãi anh hùng hào khí ông cha

Vùng lên chống giặc còn vang vọng núi rừng Yên Thế.

Trải qua nghìn trùng dâu bể

đất mới thành hình củ lạc hôm nay.

 

Anh đến quê em yêu say đắm đất này

say hương nếp rượu làng Vân quyến rũ

say những lúc ngắm nhìn em cười nụ

thả mái tóc dài, suối Mỡ buông lơi.

 

Hồ Cấm Sơn lưng núi, lưng trời

soi bóng nước in hình mây ấp núi.

Thuyền ai thả lưới

ngược xuôi

thuyền về chở cả nụ cười đầy khoang?

 

Anh đến cùng em xây đắp những xóm làng

thăm lại dấu tích xưa nơi Phật hoàng truyền đạo

vãn cảnh Vĩnh Nghiêm, lễ chùa Tam Giáo*

thăm lại khu rừng Khe Rỗ nguyên sinh.

 

Cho anh vui cùng mùa vải quê mình

cùng em hát khúc dân ca quan họ.

Dẫu quê mình còn nhọc nhằn gian khó

Chung sức ta vun trồng đất mẹ yêu thương.

 

Nguyễn Chí Diễn

Chú thích:

(*) Chùa Tam Giáo: Tên gọi khác của chùa Bổ Đà.

XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC

XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC SỐNG GIÁ TRỊ

Tags: #sáng tác thơ có nhuận #thơ hay #thơ hay sống giá trị #thơ về cảnh đẹp thiên nhiên #thơ về cuộc sống #Thơ về quê hương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *