Anh sẽ về với Hà Tĩnh quê em
Nơi núi Hồng đang ngày đêm gào thét
Nơi hằng năm giặc lửa vẫn quét qua
Thắt ruột gan,
mong ngóng, đợi tin nhà
Khi nghe tin
hàng chục héc ta
khu rừng già đã chết.
Anh dân quân, ai nấy đều thấm mệt
Chú bộ đội cũng bê bết mặt mày
Từng chiến sĩ công an dầm mình vào chữa cháy
Cùng người dân vẫy vùng trong lửa khói bủa vây
Tay đập liên hồi từng cành cây không nghỉ
Trong gió Lào vẫn quyết chí tiến lên
Cứu lấy rừng nhiệm vụ khó thể quên
Mang màu xanh hòa vào trong cuộc sống.
Anh sẽ về cuốc lại những đồi thông
Hai đứa chung tay, góp công sức vun trồng
Nuôi chúng lớn lên từ khi còn bé nhỏ
Khỏa lấp đồi chỉ có cỏ đan xen
Mang màu xanh phủ hết lớp tro đen
Rừng thân quen lại tràn trề sức sống.
Anh sẽ về cùng em xây giấc mộng
Hai đứa mình đã ước hẹn từ lâu
Nhẫn cỏ anh trao, kỷ niệm thuở ban đầu
Anh còn nhớ! Nó mang màu xanh biếc.
Anh sẽ về khi mình xong công việc
Để cùng em dệt tiếp chặng đường xuân
Tay trong tay hai đứa đã bao lần
Cùng hẹn ước sẽ gần nhau mãi mãi.
XEM THÊM CÁC BÀI THƠ KHÁC TẠI ĐÂY
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁC TẠI ĐÂY