Chuông điện thoại vừa kêu báo hiệu giờ thức dậy. Anh dụi mắt. Thêm một ngày sống trong thành phố xa lạ sắp bắt đầu.
Soul nhộn nhịp…
Ngày … tháng … năm…
Anh nhớ em, cô gái ạ.
Ngày hôm nay của em thế nào rồi?
Em có đang nũng nịu trong giấc ngủ còn vương lại của đêm qua. Và em liệu em có bất chợt nhớ anh khi em thức dậy. Anh vẫn nhớ em đôi lần khi bất giác thấy sự đơn độc của chính mình trong căn phòng chỉ vẻn vẹn kê vừa một chiếc giường để làm việc và nghỉ ngơi. Buổi sáng bắt đầu tất bật như thường nhật. Anh đợi một chuyến tàu điện ngầm để đến công ty làm việc, vẫn giữ nụ cười xuề xòa chào đồng nghiệp trên khuôn mặt bình thản đến lạ. Anh vẫn uống những ly cafe phin đen đặc để bản thân đủ tỉnh táo sau giấc ngủ chập chờn.

Ngày hôm nay của em thế nào?
Hôm nay, có lẽ anh sẽ say và anh biết trong hơi men ấy, anh sẽ lại nhớ em. Hình ảnh của em trở về trong những giấc mơ vội, chỉ thoáng cười rồi lại biến mất. Thời gian đủ dài để có thể buông hết tất cả mọi chuyện nhưng mọi thứ với anh vẫn chỉ đang diễn ra như câu chuyện của ngày hôm qua… khi chúng ta nói lời chào tạm biệt. Chúng ta đều khóc. Và chúng ta đều quyết định chọn cho mình những khoảng trời riêng. Không em, mọi thứ vẫn như vậy chỉ là dòng cảm xúc dành cho em vẫn chưa vơi đi chút nào.
Ngày hôm nay của em thế nào, em có đang nhớ anh?
Nhớ em nhưng thật khó để gặp. Mọi thứ về em thân thuộc trong ký ức nhưng em lại cách xa anh cả khoảng trời. Cứ như người xa lạ, chạy theo cuộc sống riêng rẽ, em có thấy buồn giống như anh. Khi mọi thứ không thể giải thích tường tận bằng vài ba câu từ, chúng ta đã chọn xa nhau. Chúng ta đều không cho phép mình thể hiện ra rằng vẫn còn tình cảm đối phương để rồi cuối cùng chọn cách chấp nhận. Chia tay!

Chia tay giống như một hồi kết của những tháng ngày chúng ta đã từng rất cố gắng. Khoảng cách của chúng ta giờ đây là tình yêu đã vỡ. Anh hèn nhát không dám liên lạc mà chọn cách gọi tên em chỉ để mình anh nghe thấy. Anh không muốn phá vỡ cuộc sống mà em đang dần quen với việc không có anh. Cứ thế này rồi chúng ta sẽ thành người dưng thôi mà, phải không em?
Ngày hôm nay của em thế nào?
Anh luôn tự hỏi mình như vậy.
Và anh lại bắt đầu cuộc sống bận rộn thường nhật. Cùng nỗi nhớ và những giấc mơ về ngày tháng đã cũ.
XEM THÊM CÁC TẢN VĂN KHÁC TẠI ĐÂY
XEM THÊM BÀI VIẾT CHUYÊN MỤC KHÁCTẠI ĐÂY