Thế hệ trẻ bây giờ, quen nhau vội vã, bên nhau vội vã và đi đến hôn nhân cũng đầy vội vã. Mỗi một ngày dài trôi qua, chúng ta lại thở dài khi nhìn thấy những cặp đôi tan vỡ. Tiếc thay cho một cuộc tình còn đang dang dở, cớ vì sao giờ lại không chung một lối về…?
Chuyện tình yêu là điều mà mỗi người trong chúng ta không ai có thể lí giải nổi. Chúng ta là những sinh vật sống dựa nhiều vào cảm xúc. Nếu như có một ngày bạn cảm thấy như được lấp đầy khi ở bên cạnh một ai đó, thì lúc ấy bạn biết rằng mình đang yêu. Tình yêu thuở ban đầu ngọt ngào và mê say như mật ngọt. Chúng ta hết mình và cho đi những tình cảm trong veo thuần khiết nhất. Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của một ai kia, cả thế giới bỗng chốc như bừng nắng hạ. Những xúc cảm mới lạ cứ dần len lỏi vào từng ngóc ngách trong tim. Chúng ta đắm chìm trong thứ men say điên đảo đó. Để rồi chúng ta đi đến quyết định cần có nhau trong đời.

Khi ấy, mỗi một người trẻ chúng ta đều đã quá xốc nổi. Nhiệt huyết, tình yêu và sự mong chờ gắn kết đã khiến mỗi chúng ta như quên hết đi những khiếm khuyết còn đang tồn tại. Bản thân luôn ngây ngô cho rằng, vì tình yêu mà chúng ta có thể bỏ qua hết những sai sót cho nhau. Thế nhưng có lẽ chúng ta đã nhầm thật rồi…
Cuộc sống hôn nhân không màu hồng như chúng ta vốn nghĩ. Học cách sống chung với một người đã khó, học cách dung hòa với cả một gia đình mới còn khó hơn. Kết hôn vốn dĩ là một điều thiêng liêng khi hai cá thể muốn hòa chung vào làm một. Nhưng đôi khi cũng chính nó lại là tấm mồ chôn vùi đi mọi hạnh phúc. Và rồi dần dần, những đôi bạn trẻ đã từng hạnh phúc ấy mới dần vỡ mộng.
Gặp được nhau là cái duyên thì bên nhau là cái nợ. Khi yêu nhau chúng ta lựa chọn bỏ qua hết những tật xấu của nhau. Nhưng khi bên nhau, chúng ta buộc phải lựa chọn việc làm quen với những điều xấu xí đó. Khi cả hai người có thể chuyển từ tình yêu sang tình thương, thì khi đó hai người mới thực sự hòa vào làm một. Có thương thì mới có những hi sinh nhường nhịn. Có thương thì từ người yêu mới có thể hóa người nhà. Có thương thì khi ấy con tim của cả hai mới thực sự hòa quyện. Và đấy mới là thời điểm thích hợp để hai trái tim quyết định được ở bên nhau.

Kết hôn giống như chúng ta tái sinh và sống một cuộc sống mới. Nếu không lựa chọn và quyết định cẩn thận, đấy có thể là một vết thương lòng vĩnh viễn găm sâu vào da thịt. Không ai muốn trái tim mình đầy những vết xước. Cũng như không một ai yêu nhau rồi lại muốn phải xa nhau. Hãy kết hôn khi tình yêu của cả hai đủ lớn. Phải đủ lớn và đủ độ chín, chúng ta mới có thể hiểu rằng chúng ta thực sự cần nhau. Đừng quá nóng vội kết hôn khi chúng ta vẫn còn đang chìm đắm trong những ngọt ngào mới lạ. Hay cũng đừng vì gia đình giục giã mà cưới vội một người.
Hãy cứ bình tĩnh sống một cuộc đời thanh thản. Nếu chữ duyên đến muộn thì ta tiếp tục chờ đời. Nếu chữ duyên đến sớm, bản thân hãy cân nhắc thật kĩ xem liệu rằng mình có thực sự sẵn sàng hay chưa? Sau cùng, ai mà chẳng mưu cầu cho mình hạnh phúc? Bởi vì kết hôn cùng người mình yêu, có lẽ là điều hạnh phúc nhất trên đời này rồi…
Tags: #Hãy kết hôn khi tình yêu đủ lớn #Sáng tác #sống giá trị #Tản văn