Sau đám tang
Tôi moi lên từ đất mấy nhành hoa trắng
Đêm qua đám ma em, nên đất trời trở mình đau nặng
Mưa kín giời chẳng thấy nối lối đi.
Cô gái tôi thương, em bỏ theo điều gì
Để trên đất, rơi đầy hoa trắng
Người thương em nước mắt rơi ướt mặt
Tôi hóa cuồng điên, khóc lặng với chính mình.
Tôi đào huyệt để chôn em xinh xinh
Tấm thân son, trắng hơn vòng hoa trắng
Nhìn xác em đâu riêng tôi lòng nặng
Em xinh tươi, nên gió bắt về trời.
Tôi đi đưa đám ma trinh nữ trên đồi
Gió vần thổi cỏ tơi bời tóc xõa
Phía sau đoàn tang có người đàn bà vấp ngã
Khóc ngất đi đòi được đến đưa tang.
Rồi ngày mai, nắng sẽ lại huy hoàng
Sẽ sớm thôi, em ngủ yên trong lòng đất
Người cố ý hay vô tình quên mất
Từng có điều tươi đẹp giống như em.