Tôi đi qua hạt mưa rơi
Góc vườn sót lại dáng ngồi mẹ xưa
Khế đang hoa tím vườn trưa
Mẹ thèm ăn “rở”, khế chua mẹ thèm
Ngước trong vòm lá kiếm tìm
May chăng còn quả khế chiêm cuối mùa
Giờ ngang qua mảnh vườn xưa
Chỉ còn dấu dép xâu vừa đứt quai
Sum sê bóng lá đổ dài
Mẹ ơi! Khế mẹ quả sai trĩu cành
Chín vàng thổn thức mong manh
Nhớ trưa chờ quả khế xanh, mẹ ngồi
Tim con nghèn nghẹn bồi hồi
Trách sao khế nỡ, mẹ tôi “rở” thèm.