Nơi mẹ ngóng trông
Có những ngày con mệt mỏi mẹ ơi,
Phố thị phồn hoa con mất nhiều hơn được.
Nhiều lúc nhìn trời con chỉ mong điều ước,
Ngày khoảnh khắc mệt nhoài được trở về ngay.
Được trở về với một vòng tay,
Tuy có chai sần, có lấm lem khổ cực.
Con chẳng cần gì, thế giới ngoài kia giành giựt,
Chỉ mong được vỗ về bên nơi chốn bình yên.
Nhiều lúc quẩn quanh cứ cơm áo gạo tiền,
Con ở nơi đây chẳng có ai kề cạnh.
Nước mắt chực trào, mỗi đêm đều tự dặn.
Mạnh mẽ lên nào, cô gái của tôi ơi!.
Ở chốn quê nghèo, chẳng tranh đấu hơn thua,
Con mệt lắm rồi, chẳng mạnh mẽ thêm được nữa.
Đoạn đường còn lại, con chẳng nhìn thấy gì ngoài cánh cửa,
Nơi mái nhà mình có mẹ ngóng trông…