Thơ: Nỗi lòng mang tên – Cây sen đá ^^
“Sen đá em, nay về nơi chủ mới
Liệu bé con đã quen sự đổi khác hay chưa!”
Khi em còn trong vòng tay săn sóc,
Em còn được bầu bạn với anh em – bạn hiền,
Em còn được vươn mình đón nắng mới buổi sớm,
Khung cảnh quen thuộc chỉ có xóm trọ này thôi.
Cơ mà…
Em vẫn là em thôi, cô út nhỏ trong nhà.
Lắm khi nhìn em sống mạnh mẽ quá đỗi,
Chị lại khao khát có được năng lượng sống như em.
Mọi điều kiện thời tiết không đánh bật nổi cái tôi kiêu kì,
Em tôi… vẫn đứng đó… căng tràn nhựa sống…
“Bảo liên đăng” của chị ơi…
Trước khi xa nhau ta còn hay tâm sự,
Lời gió mong manh chêm vào buổi chuyện trò.
Các bạn quanh em lắng tai nghe câu chuyện,
Cùng cười cùng vui hết bao tháng ngày.
Giờ em xa rồi còn bao nỗi vấn vương,
Thiếu một cô bé nét duyên e ấp.
Thiếu hẳn “nhân vật chính”- phim Tàu ngày xưa ấy,
Là “Bảo liên đăng tiền truyện” một thời tuổi thơ tôi.
Đi đâu cũng một hai – “Bảo liên đăng” của chị ơi!…
Giờ ngẫm lại tự cười, rưng rưng dòng lệ
Lạ thay, lòng lại âm vang như một buổi trưa hè,
Sen đá, giọt kí ức hạnh phúc mang tên em.
Tags: #sáng tác thơ #sáng tác thơ có nhuận #sen đá #sức mạnh tiềm thức #Thơ
Hay qúa em ơi
Em cảm ơn chị Thúy nhé. hihi