Nỗi buồn hoa phượng tím
Nhớ những ngày tháng ba năm nào
Tôi lang thang dưới biển trời hoa
Hoa Đà Lạt đẹp đến nghẹn ngào
Chân trời tím riêng một mình ta
Một mình ta vùi trong kỷ niệm
Màu tím biếc in hằn khoé mắt
Cánh hoa bay cắt nhẹ vào tim
Giọt mưa phùn… hay dòng nước mắt
Xuân Đà Lạt lại khắp khởi về
Nhắn lữ khách khắp mọi miền quê
Đã cất bước ghé thăm phố núi
Đừng bỏ qua màu tím say mê
Màu tím say mê màu chung thuỷ
Vùng trời biêng biếc dịu hồn thi
Thi nhân đắm mình trong biển phượng
Phượng tím trong gió tựa thầm thì…
Du Long