Trời Đông gió lạnh từng cơn
Mẹ ngồi vẫn chiếc áo sờn cũ xưa
Tháng năm cùng mẹ nắng mưa
Con thuyền vượt biển, sóng khua sớm chiều.
Một thời tần tảo thương yêu
Nuôi con khôn lớn, mẹ nhiều niềm vui
Áo rách khoang cá đầy mui
Mồ hôi ướt đẫm, thuyền lui vào bờ.
Mẹ già tóc bạc từng giờ
Lưng còng nặng gánh chẳng nhờ vả ai
Áo xưa dẫu có rách vai
Đêm khuya mẹ lại ngồi may nhẹ nhàng.
Nếp nhăn in bóng lệ tràn
Bao năm vất vả, ngàn lần mẹ lo
Nuôi con chẳng chút đắn đo
Miếng cơm, giấc ngủ chẳng no bao giờ.
Thương con tựa cửa mẹ chờ
Trong đêm giá rét chẳng bờ vai ôm
Mong cho mẹ mãi khỏe hơn
Con xin tặng mẹ nụ hôn thắm nồng.
Quang Vũ
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAYTẠI ĐÂY