Suốt chín năm qua, tôi không ngừng nỗ lực học tập và làm việc để hoàn thành giấc mơ “Luật gia” của mình. Mọi người nói tôi đang lãng quên đi “tình yêu đẹp đẽ” trong lúc thanh xuân còn đang phơi phới như những cánh diều vi vu trước gió. Tự giới hạn đi nhiều cơ hội tốt đẹp cho tương lai.
Nhưng với tôi: Nhân duyên tới sớm hay muộn đều không quan trọng. Chỉ cần là đúng mảnh ghép tâm hồn của mình đang chờ đợi!
***
Tôi đã từng “phải lòng” một người. Từng đánh đổ mọi thứ để được sống với “thế giới hoa mỹ” do chính mình tự tạo. Mặc cho khó khăn bộn bề, sự phản đối kịch liệt của gia đình, bạn bè để giữ nguyên vẹn mảnh ghép cảm xúc chân thành cho anh.
Đến cuối cùng, anh đáp trả lại cho tôi một nỗi buồn da diết: -“Em cảm thấy mình hợp nhau không”?
XEM THÊM:Mùa hè vĩnh cửu
Tôi không khóc. Chỉ cảm giác đau thực sự trong tim. Những năm tháng qua, tôi vì anh mà hy sinh rất nhiều. Nhưng…tình cảm cũng giống như việc tham gia môn thể thao: chạy bộ việt dã. Đôi bên phải cùng cố gắng trong cả chặng đường dài.
Hai người vốn đến từ hai hoàn cảnh khác nhau. Vì nhau mà thấu hiểu. Vì nhau mà thay đổi, sẻ chia tâm huyết. Nếu chỉ một người cố gắng thì chắc chắn là không thể đủ. Nếu trái tim đó đã không còn muốn gọi tên bạn, thì chính thức chúng ta đã trở thành những kẻ xa lạ trong chính cuộc đời của nhau.
“Thanh xuân này của em vốn để viết tên anh. Nhưng điều đó đã là không thể khi chỉ một mình em cố gắng. Xin lỗi anh, là do em ngộ nhận”!
Sóng gió là để trưởng thành. Vấp ngã là để mạnh mẽ. Tôi đã từng có đoạn ký ức đó. Nhưng đã là chuyện quá khứ, hiện tại và tương lai còn nhiều thử thách quan trọng đang chờ bạn. Cuộc sống mà, tổn thương một chút, để bản thân hiểu được giá trị của sự cố gắng! Nếu đời đã cho cơ hội, nhất định bạn nên thử cố gắng dù kết quả có thành công hay thất bại.
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAY TẠI ĐÂY