Người đàn bà đi nhặt nắng tháng Tư
Phơi bờ mi suốt một mùa đông ướt
Chớm hạ rồi sao trời còn trở rét
Lạnh trái mùa hay ta trái mùa nhau?
Đêm tháng Tư khắc khoải chẳng dài sâu
Hun hút nhớ từ lâu không thổi nữa
Gió giao mùa len lén trườn qua cửa
Nắng chưa về nên mất ngủ Hạ ơi!
Sấu rụng tơi bời mưa đã cuốn trôi
Ai úp mặt vào ngực đêm oà khóc
Trăng dỗ dành lá vuốt ve làn tóc
Ngủ đi nào thôi trằn trọc mắt ngoan.
Người đàn bà đi nhặt chút nắng vàng
Khăn voan mỏng gói đa mang cất kĩ
Tấm dịu dàng bước ra từ quả thị
Quẳng mệt nhoài thôi nghĩ chuyện đúng sai.
Ha Nguyen 13/4/20
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAYTẠI ĐÂY
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾTCÙNG TÁC GIẢ!