Thơ: Ngoảnh đầu tạm biệt tuổi thanh xuân

Em nghe gì nơi trái tim em
Là tiếng vỡ tan của một ngày yêu cũ
Sau những mất mát em dặn lòng tự nhủ
Đau đủ rồi, phải đứng dậy ngay thôi!

Em nghe gì nơi tình đầu tinh khôi
Là cảm xúc trao đi chỉ mong được nhận lại 
Là câu hứa không mong hẹn thề hai chữ mãi mãi
Chỉ mong đơn giản, từng khoảnh khắc đều có nhau

Em nghe gì sau một nỗi đau
Thắt nghẹn con tim hay im lìm bật khóc 
Giữa cây hoa hồng và xương rồng gai góc
Em chọn vỏ bọc nào để đối diện với đau thương?!

Em nghe gì nơi cuối con đường 
Là tiếng chim ca rót vào tai ngọt lịm
Là đóa hoa bằng lăng màu tim tím
Là cái ngoảnh đầu tạm biệt tuổi thanh xuân

Em lại nghe gì ở phía sau lưng
Là tiếng gọi thiết tha của vùng trời dĩ vãng
Em gật đầu, mỉm cười, rồi mạnh dạn
Nhấc từng bước chân đi vào miền quên lãng tận cùng…

Tường Vi

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận