Người về chung với gió
Em nguyện làm cơn mưa
Để ngắm anh thật rõ
Tình nào đếm cho vừa?!
Trời vừa trong hửng nắng
Xanh ngắt một màu tươi
Phía sau, em lẳng lặng
Nhìn anh rồi mỉm cười
Đơn phương chỉ có thể
Làm được đến thế thôi
Cười ngây ngô như ngốc
Khi thấy dáng anh ngồi
Em nguyện làm hạt nắng
Ấm áp và dịu êm
Không gắt gao, bỗng rát
Chỉ bình yên, êm đềm
Đậu ở nơi vạt áo
Thủ thỉ và thù thì
Rằng em thích anh lắm!
Nên anh đồng ý đi!
Làm người em thương nhất
Làm ánh sáng rọi đường
Làm bầu trời rộng lớn
Làm sóng giữa đại dương
Em nguyện làm một nửa
Là một nửa cuộc đời
Đời mênh mông nghìn lối
Tim này, chỉ anh thôi!
Nên đừng suy nghĩ nữa
Hãy đồng ý, cùng nhau!
Dệt nên một lời hứa
Cùng đi đến bạc đầu.