Bỗng một ngày người không về đây nữa
Trăm phố đông bỗng chốc hoang hoải buồn
Căn phòng cũ cô đơn len lói đến
Và có người quay quắt thiếu môi hôn.
Này em hỡi! Biết không? Ta nhớ lắm
Em nơi đâu? Xưa ấy liệu nhớ gì?
Nhành hoa cũ, xin em đừng quên lãng
Dẫu biết rằng hoa úa cũng chia li.
Còn thương quá thì hãy về thăm lại!
Căn nhà xưa hoa vẫn đợi vẫn chờ
Trà vẫn nóng và người còn tha thiết
Xin em về! Ta viết lại vần thơ…
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAYTẠI ĐÂY