Về thăm Hà Tĩnh quê anh
Ngắm bao cảnh đẹp sắc xanh núi rừng.
Về thăm đất mẹ Hói Trùng
Khi xưa nghĩa sĩ Đình Phùng đứng lên.
Giăng Màn dãy núi khó quên
Mười hai trận đánh viết nên sử vàng.
Cần Vương cứu thế chẳng màng
Nông binh đứng dậy ắt càng thắng to.
Đánh địch tan tác thành tro
Xây đắp cuộc sống ấm no trong ngoài.
Về thăm góc nhỏ làng chài
Cùng đi xuống biển, hát bài đồng dao
Ngày thì nắng rát gió Lào
Đêm về tĩnh mịch dâng trào niềm vui.
Lưới về cá lại đầy mui
Khoang thuyền ăm ắp, dần lui vào bờ.
Về thăm ruộng lúa xa mờ
Trong chiều nắng đổ, cánh cò liệng chao.
Đêm hè đầy những vì sao
Nắm tay anh bước lạc vào trong tim.
Xung quanh mây gió lặng im
Nụ hôn nồng cháy kiếm tìm đã lâu.
Quỳ bên anh nói một câu
Hai ta hợp ý tâm đầu phải không?
Hãy chờ anh rước xe bông
Sang năm mình cưới bõ công bao ngày.
Để em mưa nắng dạn dày
Không người gồng gánh, tỏ bày chăm lo.
Hãy về đừng chút đắn đo
Tình quê nghĩa nặng, mặn mà thương yêu.
Về rồi em nhớ một điều
Cùng anh vui sống, sớm chiều có nhau.
Đường đời dẫu lắm niềm đau
Hai ta vẫn mãi chung câu hẹn thề.
Quang Vũ
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAY TẠI ĐÂY