Cần lắm một chữ Tâm
Bao năm rồi tôi làm nghề thầy giáo
Kết cho đời những vị ngọt tinh khôi
Đến bây giờ tóc bạc trắng như vôi
Vẫn hai buổi đến trường cùng lũ nhỏ.
Bao mùa Xuân trăng mờ rồi lại tỏ
Vẫn âm thầm với phấn trắng, bảng đen
Dạy học trò lớp lớp đỗi thân quen
Thành nhân tài cùng dựng xây đất nước.
Nhớ khi xưa cùng bạn bè xuôi ngược
Để chọn nghề nối tiếp bước tương lai
Đứa kỹ sư, đứa ngân hàng, tài chính
Chỉ mình tôi chọn làm lính trồng người.
Ra trường xong tôi về với vùng trời
Nơi địa đầu đang gặp nhiều khốn khó
Hết nắng gắt lại đến mùa mưa gió
Kéo lũ về ngập trắng xóa bản ta.
Làm thầy giáo tôi cứ ngỡ người cha
Sợ lũ trẻ ngày mưa không đến lớp
Đêm trằn trọc rồi nơp nớp lo âu
Ngày mai thôi phải khăn gói dãi dầu
Đi từng bản nắm tình hình sau trước
Vượt đèo cao, suối sâu chân cất bước
Xuyên nẻo đường tìm kiếm từng học sinh.
Dẫu khó khăn cũng chẳng ngại vươn mình
Đã lựa chọn quyết tâm cùng qua hết
Tới thành công ắt quên rằng mình mệt
Việc trồng người cầm lắm một chữ Tâm.
Quang Vũ