ANH SẼ VỀ PHÚ THỌ CÙNG EM
Anh nhận lời về Phú Thọ cùng em,
Ngắm đất tổ các vua Hùng dựng nước.
Bao khắc khoải nay tràn đầy mộng ước,
Đi bên em trong nhịp bước chiều mơ.
Đám mây bay theo gió thổi vu vơ,
Ta bước nhẹ lên đền thờ, Nghĩa Lĩnh.
Linh thiêng chốn này bao đời tĩnh mịch,
Cho chúng mình có dịp xích gần nhau.
Sẻ cùng em đi vãn cảnh Đình Lâu,
Chùa Xuân Lũng Lâm Thao màu tuyệt tác.
Đền Bạch Hạc ngày xưa ai đã tạc,
Dấu chân Tiên in thạch ngọc linh thiêng.
Ghé bên tai anh thổ lộ tình riêng,
Em có biết Sông Thao triềng nước thắm.
Bao huyền thoại để đôi mình đứng ngắm,
Cảnh Văn Lang công viên khảm trúc xưa.
Đồi chè xanh cô gái hái chiều mưa,
Bao giọt đắng cuộc tình xưa lỡ hẹn.
Ta nghĩ đến mà trong lòng hổ thẹn,
Với Sông Lô lịch sử nghẹn dòng khi.
Bao anh hùng chiến sĩ đã ra đi,
Để Phú Thọ quê hương ghi nhớ mãi.
Một chiến tích Sông Lô người ở lại,
Tại Đoan Hùng bao nếm trải đau thương.
Cùng em đi khắp mọi nẻo vô thường,
Suối nước nóng, ao Giời vương ảo ảnh.
Việt Trì phố nhiều danh lam thắng cảnh,
Đã bao đời vào sử sách văn Lang.
Nắng hoàng hôn soi bóng khóm tre làng,
Lòng bối rối ngỏ lời càng thắm thiết.
Tâm mến khách tình yêu ơi có biết,
Rừng cọ chiều nơi nhiệt huyết tình thơ.
Mở vòng tay ôm cả nỗi mong chờ,
Xuân hội tụ viết vần thơ ca ngợi.
Vườn sinh thái bao lâu trong chờ đợi,
Khách hẹn về Phú Thọ gọi xuân sang.
Nguyễn Thái Cơ