Chiều nào mà chẳng hoàng hôn
Chiều nào thôi nhớ lặng chôn nỗi buồn.
Biển vẫn lao xao con sóng vỗ rì rào
Em có yên vui hay là lòng dông bão
Giữa nỗi nhớ biển như dần mờ ảo
Em có khi nào thao thức nghĩ về anh.
Biển vẫn muôn đời, muôn kiếp một màu xanh
Tuy đậm nhạt những khi lòng nổi sóng
Khoảng bao la giữa đời và giấc mộng
Tung cánh chim trời gió lộng cuốn nhoà mi.
Biển ngày nào còn in dấu người đi
Anh đếm từng bước chân trong tiếng thầm thì của gió
Anh đếm từng ngày qua người đã rời, đã bỏ
Đợi những âm thầm đâu đó giữa lòng sâu.
Biển ngày nào mình còn chợt nhớ nhau
Rồi lại thấy riêng ta khẽ đau bờ ngực trái
Cớ sao anh vẫn ôm tình ngây dại
Vẫn ấp ôm điều ngang trái giữ vào tim.
Biển ngày nào anh ngắm những lặng im
Lại nhớ em thêm mỗi đêm ngồi nghĩ ngợi
Là anh chưa đủ thương, hay duyên mình chưa tới
Để anh phải cười trong chới với biển khuya.
Biển ngày nào còn ký ức ngoài kia
Kỷ niệm hôm qua mình chia lìa từ đó
Rồi anh quên một dáng hình bé nhỏ
Như cánh chim trời theo gió đã rời xa…
XEM THÊM CÁC BÀI VIẾT HAY TẠI ĐÂY